Nghiệp

Tặng Đoàn Yên Linh

Trên cánh đồng gương rộng
Sáng ngời ánh tuyết băng
Ta mệt nhoài trốn bóng
Bóng theo từng bước chân
Ta dùng hơi lửa nóng
Đốt hình hài tan hoang
Một vết mờ lạnh cóng
Ô kìa trên mặt gương !